duminică, 30 iunie 2019

Trăn Trối

Tôi xin gửi tới bạn đọc bài thơ  : " Trăn Trối ", tôi viết bài này sau khi đọc bài thơ " Tôi không muốn ngôi mộ giàu " ( Nu voi mormant bogat ) của đại thi hào Mihai Eminescu.

        Trăn Trối

Tuổi đời đã ngoại sáu mươi,
Nhìn trời, nhìn đất mỉm cười đơn côi.
Trời cao có thể quên tôi,
Đất gần chắc chắn không đời nào quên.
Di chúc đủng đỉnh viết lên,
Vài ba tên tuổi cho nên sự đời. . .

Tôi xin trăn trối đôi lời,
Trước khi vĩnh biệt cuộc đời trần gian :
Khi màn đêm xuống tràn lan,
Tôi xin nhắm mắt mơ màng ra đi.

Bên tôi sóng biển rầm rì,
Cho tôi giấc ngủ ngàn thu yên bình.
Trên trời sao rớt vong linh,
Cho đời chia sẻ nghĩa tình biệt ly.

Tôi không cần những lễ nghi,
Tôi cần chi đâu chiếc quan tài phú quý,
Mà chỉ cần tôi được yên nghỉ,
Trên chiếc giường tre vắng mây trời.

Bên tôi đừng khóc người ơi!
Từ đây ham vọng sự đời đã qua.
Gió thu lồng lộng bay xa,
Lá thu loan báo tin xa, tin gần.

Trên tôi trúc lặng âm thầm,
Thu về mà vẫn giữ phần thanh tao,
Lá rơi như vẫy, như chào,
Tình người, nghĩa trúc gửi vào Trăng sao.

Trăng tà trượt ngọn phi lao,
Lập loè đom đóm sáng vào đêm thâu,
Suối xa vang tiếng âu sầu,
Sao mai vừa mọc, nhuộm màu cô đơn.

Trúc nghiêng bóng ngả chập chờn,
Xin được làm bạn sớm hôm, đêm ngày,
Biển thì như hát, như say,
Bài trường ca của kiếp này mông lung.
Đất sâu chắc hiểu thấu cùng
Tôi biến thành đất lạnh lùng cô đơn!

Tg. Phạm Huy Viễn
11. 2017 Resita, ảnh sưu tầm

Niciun comentariu:

Trimiteți un comentariu