joi, 18 iulie 2019

Tình Nhân

Trong lịch sử văn minh của loài người,   trải qua nhiều thời đại khác nhau nhưng  chuyện tình nhân hay ngoại tình đều sảy ra. Tôi viết bài " Tình Nhân "  ( tiếng Romania là Amanti ) có tính vui và trào phúng  ( pamfletat ), nên mong bạn đọc hiểu kỹ .

                 Tình Nhân
Tôi và em, hai nhà chung vách,
Đã quen nhau từ thủa sơ sinh.
Ai ơi! hiểu được chữ tình,
Yêu nhau mà chẳng thuận tình mẹ cha.

Rồi hai đứa mỗi người một ngả,
Em theo chồng vất vả đi xa,
Còn tôi ở với mẹ, cha,
Cưới vợ cho có cửa nhà ấm êm.

Tình của em không hên, bị vỡ,
Em trở về, duyên nợ đớn đau.
Rồi một hôm ta gặp nhau,
Lại cùng trò chuyện, vườn sau ôn tình.

Và từ đó nhân tình thành cặp,
Lén lút hoài để gặp nhau chơi.
Vườn sau rủ rỉ - không lời
Để đất cùng với mây trời không hay.

Để gió qua cũng phải say,
Để táo, để mận không hay lời tình.
Tình nhân qua nhiều văn minh,
Ai cười, ai báng, ai khinh - " lỗi thời ". . .

Tình nhân làm ngọt tình đời
Dù có vụng trộm,  lả lơi tháng ngày.
Đứng tuổi mà vẫn thấy cay,
Tình nhân đẹp nhất cho ngày hôm qua. ..

Hôm nay lại trở lại nhà,
Đâu cần rủ rỉ với hoa, lá cành,
Nhìn lên trời vẫn trong xanh,
Nhìn xuống, vợ vẫn ngọt lành. . . không hay.

Ngoại tình thành nghiện đắm say,
Có li dị cũng không lay lòng người!
Tình ba thế mà vui tươi,
Ai đâu  ca thán , ai cười gần xa. . . ?

Tôi xin được hiến dâng tất cả
Để có duyên với cả hai người!
Hai người một chín, một mười,
Một người là vợ, một người tình nhân.

Cuộc đời giờ đẹp hai lần,
Hai lần hạnh phúc, hai lần "hy sinh ".
Ai ơi! hiểu thấu chữ tình,
Xin hiểu hết nghĩa cho mình, cho ta.

Ước gì mưa gió thuận hoà,
Cho tình nẩy lộc, đâm hoa mọi nhà.

tg. Phạm Huy Viễn
05.2019 Resita, ảnh sưu tầm không
có liên quan tới nội dung bài thơ.


sâmbătă, 13 iulie 2019

Chim én

Nhân có ba én nhỏ " của nhà " vừa mới ra ràng, tôi xin gửi tới bạn đọc bài " Chim Én " cùng mấy tấm hình chụp được.

           Chim Én

Chim Én là chim én xinh,
Nuôi con khôn lớn, nghĩa tình tung bay.
Én mẹ, én bố hăng say,
Nuôi con không quản đêm, ngày thường xuyên.

Kiếm mồi thay đổi luân phiên,
Chăm sóc đàn nhỏ, không phiền lòng chi.
Không kể công, không suy bì,
Một đời mấy lứa chim vì tương lai.

Làm sạch sâu, bọ cho ai?
Không cần biết đến, miệt mài tháng năm.
Sông cùng vũ trụ bao năm,
Cùng ta chia sẻ, ăn nằm, nghỉ ngơi.

Én làm lợi cho cuộc đời,
Nhìn én bay lượn, tình vơi nỗi sầu.
Thu đến én bay về đâu?
đi cùng con cái để sầu lòng ta.

Sang năm én lại về nhà,
Nơi ta vẫn đợi, vẫn ca tình đời.
Én về mang lại nụ cười,
Cũng không điều kiện, cho người chờ mong.

Én nhỏ mà hiểu tấm lòng
Của người đứng đợi, chờ mong én về.
Giang sơn bát ngát bốn bề,
Người lại cùng én đề huề bên nhau.

tg. Phạm Huy Viễn
Resita 13.07 . 2019

luni, 8 iulie 2019

Người Nhạc Sĩ Nghèo

Phạm Huy Viễn - Người Nhạc Sỹ Nghèo

Phố nhỏ mưa rơi âm thầm,
Tí tách hoà với âm thanh cây đàn.
Người nhạc sĩ nghèo dân gian,
Cùng người tình hát thở than cõi đời.

Đã mấy năm họ chơi vơi,
Quán cà phê nhỏ, kiếm lời nuôi nhau.
Nay nghe tiếng đàn đớn đau,
Vì nhân tình đã bỏ nhau theo người.

Tiếng đàn nay vắng nụ cười,
Tiếng đàn nay vắng tiếng người tình ca.
Than thân nghèo khổ, phong ba,
Người nhạc sĩ hát cho qua tháng ngày.

Mưa đêm hạt buồn, hạt cay,
Thương người nhạc sĩ, tình nay đã sầu.
Tiếng đàn réo rắt canh thâu,
Gọi người tình ở nơi đâu, không về.
                              *         *
                                    *
Người tình vốn gái thôn quê,
Ra phố kiếm sống, trăm bề gian nan.
Người nhạc sĩ nghe thở than,
Thương người, thương nỗi ái oan của đời.

Họ cùng nhau sống một thời,
Cô gái có giọng của trời ban cho.
Đến lúc họ làm ăn to,
Người giàu nhiều kẻ thăm dò tới đây.

Cô gái cũng được thơm lây,
Rồi một hôm bỏ theo tây nước ngoài.
Người nhạc sĩ vẫn đợi hoài,
Khóc tình đã vội phôi phai tháng ngày.

Tiếng đàn khóc lóc đắng cay,
Than tình bội bạc, chẳng may vì nghèo.
Nuôi tình như nuôi cây bèo,
Nó lớn, nó lại trôi theo xuôi dòng.

Còn chi đâu mà chờ mong ,
Mưa sông, hạt cũng theo dòng trôi đi.
Thương người nhạc sĩ hàn vi,
Tiếng đàn bay bổng mang đi nỗi sầu.

Reșița
Ảnh sưu tầm