duminică, 4 august 2019

Yêu Đơn Phương

         Yêu Đơn Phương

Mơ màng ánh mắt gặp nhau,
Nụ cười chớm nở, thắm màu tình duyên.
Đâu ngờ hậu quả buồn phiền,
Yêu đơn phương là triền miên hỡi người!

Tương tư đời bỗng chơi vơi,
Nhớ người day dứt, hỏi người biết không?
Tôi mơ một mối tình nồng,
Đâu ngờ người đã sang sông mất rồi.

Tôi như thuyền nhỏ ngoài khơi,
Gẫy chèo, ngược gió chân trời xa xôi.
Đam mê, nông nối với đời,
Ngày đêm ôm ấp bóng người tôi yêu.

Bạn bè, cha mẹ khuyên nhiều :
Sao người lại ngốc yêu điều giở hơi,
Người ta phận đã định rồi,
Van người bỏ lối đầy vơi một chiều. . .

Ôi! ly riệu của tình yêu,
Đổ đi không nỡ, uống liều không trôi.
Tơ hồng ai ngỡ lôi thôi ?
Cho tình tôi thoát chơi vơi hỡi người!

Nếu ngày mai nắng hồng tươi,
Mà tôi sẽ bỏ bóng người tôi yêu,
Thì hồn tôi vẫn tiêu điều,
Như sa mạc lúc nắng thiêu bốn bề.

Hỏi người đã giận hay chê?
Mà lòng ta vẫn mộng mê yêu hoài.

06. 2018
tg. Phạm Huy Viễn
Ảnh sưu tầm