duminică, 29 decembrie 2019

Mùa Đông

        Mùa Đông

Đất trắng tuyết, trời âm u,
Lạnh lùng gió thổi sương mù về đâu?
Nước reo dưới những nhịp cầu,
Vó ngựa lộc cộc chìm sâu góc trời.

Phố núi như trong chơi vơi,
Khi ẩn, khi hiện đất trời mùa đông.
Mái nhà khói phủ mênh mông,
Tiếng Quạ ngơ ngác , tầng không mịt mờ.

Tuyết lại rơi, hạt lơ thơ,
Gió như rắc tuyết, đôi bờ sông xinh.
Cặp Thiên nga đang tỏ tình,
Bơi lội xuôi, ngược đẫm mình tuyết tan.

Dù cho nước chảy mênh mang,
Thiên Nga vẫn chẳng lạc đàn xa nhau,
Đủng đỉnh trống, mái trước sau,
Bốn mùa thay đổi bên nhau đàng hoàng.

Trời đất như trong mơ màng,
Tiếng chuông chùa vọng âm vang giữa ngày ,
Lòng người như tỉnh, như say,
Gửi vào cánh tuyết tung bay mịt mờ.

Đông này đời vẫn chơ vơ,
Nhớ người đêm mộng, ngày mơ thẫn thờ.
Bên ấy đêm còn đang mơ,
Hỏi người có mộng, có chờ tình ta ?
Ba năm rồi đời bôn ba,
Vì sinh kế, bỏ quê nhà ra đi.

Xuân xanh chỉ có một thì,
Sao ta nỡ bỏ người đi xa vời.
Chiều chủ nhật, tình đầy vơi,
Xin cùng chia sẻ mấy lời thiết tha.
Mong sớm trở về quê nhà,
Cùng người sáo lại tình ca tuyệt vời.

tác giả Phạm Huy Viễn
Resita 2019 ảnh sưu tầm

sâmbătă, 14 decembrie 2019

Ly Riệu Đơn Côi

           Ly Rượu Đơn Côi

Nhớ người nhiều lắm người ơi!
Tình ta đã mấy năm trời bình yên,
Bây giờ tan vỡ vì tiền,
Hay vì số phận, tơ duyên của đời.

Ra đi không để lại lời,
Giường đôi nay đã chơi vơi một mình.
Nhớ đêm trăng gió, hoa Quỳnh *
Canh khuya ta đánh thức mình cùng xem.

Đêm nay trăng sáng hom hem,
Hoa Quỳnh đã chết vì em đi rồi,
Trên bàn ly riệu đơn côi,
Riệu xuông đã cạn hết lời yêu thương.

Ly riệu xưa rót vấn vương,
Bàn tay bé nhỏ dễ thương vô cùng.
Bây giờ riệu đăng mông lung,
Còn đâu người đẹp buông mùng ái ân.

Chán đời vì cuộc tình thân,
Hôm qua êm ấm, bao lần yêu đương,
Giờ đây, mỗi đứa một phương,
Đầy vơi ly riệu soi gương nữ tình.

* hoa quỳnh nở về đêm
tg. Phạm Huy Viễn
Resita 07. 2018 ảnh sưu tầm