sâmbătă, 25 mai 2019

Cầu Vồng

Phạm Huy Viễn - Cầu Vồng

Anh mơ có chiếc cầu vồng,
Để anh vượt núi, qua sông tìm người.
Đi tìm lại một nụ cười,
Rất duyên nên đã bao người khổ đau.

Cầu vồng có bảy sắc màu,
Màu xanh êm ái, đợi nhau - đỏ hồng.
Anh mơ có chiếc cầu vồng,
Để anh đứng đợi, đứng trông đầu cầu.

Đầu kia, em đứng đã lâu,
Mơ về bên ấy, nỗi sầu đầy vơi.
Vừa mưa, vừa nắng - chuyện trời,
Cầu vồng hai ngả tình đời cách xa.

Anh chọn màu tím gửi qua,
Sang em với cả thiết tha mặn nồng.
Bên ấy, em nhận được không?
Tình anh màu tím chất chồng đắm say.

Cầu vồng bảy sắc ban ngày,
Để tình ta cất cánh bay giữa trời.
Yêu em nhiều lắm em ơi!
Bao la hai ngả chân trời nhớ thương.

Cầu vồng bảy sắc vấn vương,
Như tình yêu với tình thương vô bờ!

Resita 04.2019 , ảnh sưu tầm

sâmbătă, 18 mai 2019

Lều Tranh

Phạm Huy Viễn - Lều Tranh

Lều tranh một mái trên hồ,
Nước xanh giá rét, nhấp nhô bóng rừng,
Bờ hồ tuyết phủ não nùng ,
Sương mai mờ mịt, vô cùng núi cao.

Một góc trời trong chiêm bao,
Mùa đông giấu nắng ngọt ngào nơi mô.
Núi, rừng tuyết phủ lô nhô,
Mái lều tuyết phủ, gợi thơ mơ màng :

" Lều tranh hai trái tim vàng ",
Giữa Đông giá rét, có nàng bên anh,
Tình đôi tha thiết trong lành,
Bốn mùa mây, nước, rừng xanh vững bền.

Ái tình như khúc ca êm,
Tìm về hoang vắng, êm đềm thiết tha.
Đất trời vắng nhịp tim ta,
Đất trời cô độc, bao la phí hoài!

Khi loài người mở ban mai,
Tình yêu cất cánh hát bài trường ca!

Resita 2019, ảnh st hồ  ( lacul) Ursu - Romania

luni, 13 mai 2019

Gặp Lại

Phạm Huy Viễn - Gặp Lại

Bàng hoàng gặp lại bạn xưa,
Bồi hồi, nhung nhớ như mưa vào lòng.
Dòng đời có đục, có trong,
Thời sinh viên đã ước mong bao điều.

Đèn sách và chuyện tình yêu,
Ta mơ, ta mộng sớm chiều đầy vơi.
Ký tuc xá, sống một thời,
Thành phố vương bóng một đời học du.

Những chiều rơi lá mùa Thu,
Những chiều tuyết phủ, mịt mù mùa Đông ,
Tôi ôm ấp mối tình nồng,
Khu ký túc xá, đợi trông bóng người.

Người qua lại, ai cũng tươi,
Biết tôi đã đứng đợi người từ lâu!
Thế mà người có biết đâu,
Gặp nhau vội vã, một câu lạnh lùng.

Vậy mà tim tôi vẫn rung,
Vẫn nuôi hy vọng được cùng trao duyên.
Xuân qua, Hạ đến triền miên ,
Tôi ôm hy vọng tình duyên bẽ bàng.

Bạn làm thinh, tôi mơ màng,
Thời sinh viên đã vội vàng trôi đi. . .

Ngậm ngùi nhớ thủa tình si,
Ngậm ngùi nhớ lại một thì sinh viên ,
Vui mừng có khúc hàn huyên,
Để tình trôi lạc vào miền xa xưa.
Ảnh sưu tầm

duminică, 5 mai 2019

Cà Phê Hai Tách

         Phạm Huy Viễn -    Cà Phê Hai Tách
                -------------------------
                           
Cà phê hai tách thơm lừng,
Ta cùng trò chuyện, đón mừng bình minh.
Cửa sổ Mộc Lan nở xinh
Báo trời đất đã trở mình vào Xuân.

Mặt trời sáng chói trăm lần,
Núi Semenic trắng ngần tuyết xuân,
Suối xa róc rách bần thần,
Chảy về Đa Nuýp góp phần trong xanh.

Cà phê em uống cùng anh,
Ngon thơm cho được ngày lành hôm nay.
Đất hiền ta đếm vòng quay,
Hỏi tình đã có bao ngày thương yêu?

Và bao ngày dận dỗi nhiều?
Để tình trôi dạt, phiêu liêu với đời,
Như sóng biển từ xa khơi,
Mông lung góc biển, chân trời có nhau!

Hai người trên một con tàu,
Sóng gió dữ dội, trước sau một lòng.
Tình đời rồi cũng thong dong,
Cho cà phê ngọt tấm lòng từ bi.

Núi cao thông đứng xanh rì,
Như tình ta đẹp đón kỳ Xuân sang.
Hoạ my cất tiếng ca vang,
Én về tung cánh bàng hoàng trong Xuân,
Đã xây tổ ấm bao lần?
Bao lần trở lại, bao lần đi xa?

Dòng đời cũng thế trôi qua,
Ta cùng chung sống, làm quà cho nhau!




vineri, 3 mai 2019

Đồng Hồ Sinh Học

Phạm Huy Viễn - Đồng Hồ Sinh Học

Tích tắc kim ngắn, kim dài,
Đồng hồ sinh học không ai được trừ.
Từ dân đen đến nhà Sư,
Đồng hồ vẫn cứ từ từ chuyển quay.

Rất tế nhị, không đổi thay,
Cuộc đời ghi rõ đêm ngày trôi qua.
Là người, là cỏ. . . hay hoa,
Thời gian trôi nổi, bay qua muôn đời.

Ban đêm nhìn ngắm sao trời,
Hỏi sao : mấy triệu năm trời trôi qua?
Ban ngày nhìn, ngắm bông hoa,
Hỏi hoa đã mấy ngày qua chưa tàn?

Gặp Bướm, hỏi Bướm vội vàng :
Đã bao ngày bướm lang thang đất trời?
Bướm bảo : xin hỏi " mẹ tôi ,
Làm Sâu đã sống một thời trên cây,
Từ sâu hoá con bướm gầy,
Cho đời thêm ảo, cho cây bàng hoàng.

Cây thì lá ngọc, cành vàng,
Sống nghìn năm lẻ, vội vàng chi đâu?
Làm cây nên sống rất lâu,
Thời gian vô tận, biết đâu lúc tàn?

Cuộc đời khó nhọc, lầm than,
Đồng hồ sinh học không than nỗi gì?
Có chăng rút ngắn chu kỳ
Cho đời khó nhọc sớm kỳ trôi qua.

Cuộc đời hào phóng xa hoa,
Đồng hồ sinh học vẫn qua một đời!
Dù vất vả hay thảnh thơi,
Cuộc đời rồi cũng đến thời bay xa!

Resita, ảnh sưu tầm