marți, 26 februarie 2019

Bài Ca Người Nghỉ Hưu

     Đây là bài tôi viết vui, có hài hước ( Pamflet ).
              Bài Ca Người Nghỉ Hưu

                                           tg. Phạm Huy Viễn

" thời gian vỗ cánh bay đi ",
Ngày qua, lại đến chu kỳ bấy nay,
Tất cả như chẳng đổi thay,
Ngày trôi, không một  mảy may buồn phiền.

Năm cũ, năm mới nối liền,
Tôi vẫn như một vị tiên trong đời.
Tôi sống cùng đất, cùng trời,
Hàng ngày vẫn thế. . . mấy lời vợ chê. . .

Vợ ở nhà, tôi lê thê,
Lương hưu thì vội vã về quán ăn!
Cuộc đời đã hết khó khăn
Tôi uống, tôi hút, tôi ăn ngọt ngào.

Nửa đêm chợt tỉnh chiêm bao,
Hơi riệu vừa hết, trăng sao đầy trời.
Thuốc thang xin hiến cho người,
Tôi biết tôi sống vui tươi, bình thường.

Không vội nghĩ chuyện âm, dương,
Tôi sống khỏe mạnh, đợi lương thường kỳ.
Bộ trưởng cũng phải suy bì,
Cuộc đời nhàn hạ, còn gì bằng hưu!

Không là người già phong lưu,
Nhưng tôi cũng chẳng buồn thiu nỗi gì.
Năm tháng thì đã qua đi,
Tôi già cũng phải chỉ vì lo xa!

Đàn bà cũng làm tôi già,
Một nghìn  tròn trĩnh , đủ qua một đời!
Bây giờ sống như lỗi thời,
Cái gì cũng hết. .. tình mời như không!

Sống cùng kỷ niệm mênh mông,
Cuộc đời như nước dòng sông trôi hoài!

Resita, ảnh sưu tầm

Niciun comentariu:

Trimiteți un comentariu