sâmbătă, 12 ianuarie 2019

Bên Sông Bo

        Lời nói đầu
Thái Bình là quê hương yêu dấu của tôi, là quê hương của lúa vàng, của nhiều dòng sông và của biển Đông mênh mông sóng vỗ. Sông Trà Lý có đoạn chảy qua thành phố Thái Bình xinh đẹp gọi là sông Bo, ở đây có làng Bo sầm uất với những cây ổi Bo có quả thơm, ngọt như tình yêu của những đôi trai gái sống trên mảnh đất này. Tôi xin gửi tới bạn đọc bài :

                Bên Sông Bo

Anh nhớ về em với lòng tôn trọng,
Với bao nhiêu khát vọng một thời.
Yêu nhau cả một quãng đời,
Để tình trang trải đất trời xa xưa.

Em đến với anh như những cơn mưa,
Để tắm mát cõi lòng anh oi ả,
Tuổi trẻ dù bao nhiêu vất vả,
Tình yêu làm phép lạ cho nhau.

Hè ấy lúa thắm xanh màu,
Chia tay ta hẹn trước sau đợi chờ,
Tiếng còi tàu đọng trong mơ,
Anh đi, em ở ngẩn ngơ nỗi lòng.

Từ đó ta đợi, ta mong
Lá thư mang tới nỗi lòng nhớ nhung.
Tình ta chăn gối đã chung,
Yêu nhau đợi buổi tương phùng ngày mai.

Ngờ đâu tình đã phôi phai,
Anh không về, đã cùng ai tỏ tình?
Sông Bo, trên cầu Hoà Bình,
Em nhảy xuống nước, trẫm mình biệt ly.

Họ hàng ai có biết chi?
Tin em mất tích chỉ vì tình duyên.
Lá thư trả lại lời nguyền
Em gửi vĩnh biệt tới miền trời xa.

Anh nhận thư, bỗng khóc òa,
Trời ơi! Em bỏ đi xa khốn cùng,
Thân em vào nước mênh mông,
Sông Bo nay nước thắm hồng máu em.

Xác trôi về biển thân quen,
Biển Đông gào thét ôm em vào lòng.
Từ nay em hết nhớ mong,
Từ nay anh sống quặn lòng đau thương.

Nay về thăm lại quê hương,
Thái Bình xinh đẹp, phố phường đổi thay.
Bên sông Bo, lòng đắng cay,
Anh thắp ngọn nến, gió bay lửa hồng,
Thả xuống mặt nước mênh mông,
Khóc em, Khóc mối tình nồng đã qua.

Anh mua ổi Bo làm quà,
Ổi thơm như có mặn mà hồn em.
Ôi! Một bóng hình thân quen,
Để anh giữ mãi vết đen cuộc đời.

"Kiếp sau xin chớ làm người ",
Xin làm Tiên Cá, cả đời tìm em.

Tg. Phạm Huy Viễn


Niciun comentariu:

Trimiteți un comentariu